-
Tăng Cỡ Chữ
Khai Thị
- Sống trong hiện tại theo quan điểm của Đại Thừa
- Bàn Về Tổ Sư Đại Thừa
- Ra Chiến Trận
- Trọng Nghĩa Khinh Tài
- Bao Dung Người
- Phòng Bệnh
- Khi Nước Tận
- Khổng Minh Khuyên Con
- Những Việc Đã Từng Biết
- Người Này Dùng Được
- Nhuộm Tơ
- Bổn Phận Người Làm Quan
- Không Nên Cố Chấp
- Dân Là Nhất
- Cách Trị Dân
- Trung Thành Xưa Nay
- Ba Điều Vui
- Bốn Điều Hay Của Bậc Quân Tử
- Nghĩa Công Nặng Hơn Tình Riêng
- Vì Nghĩa Nên Tình
- Viếng Thăm Quan Lớn
- Đại Sự
- Chia Tình Yêu
- Thằng Điên
- Chỉ biết có mình
- Nuôi Mẹ Bằng Điều Phải
- Một Người Chính Trực
- Thủy Chung Với Vợ
- Lo và Vui
- Hai Người Vợ Lẽ
- Chọn Người Mà Giúp
- Học Sách
- Khinh Người
- Bỏ Quên Con Ruột Mình
- Dạy Con Về Nghĩa
- Không Gì Hay Hơn …
- Rửa Tai
- Biết dở Sửa Ngay
- Không Sờn Lòng
- Thành Thật
- Mã Viện: Cuộc Sống Có Ý Nghĩa
- Thuốc Bất Tử
- Bậc Cha Mẹ Hay
- Tri và Nhân
- Tu Thân
- Của Báu
- Bắt Chước Nhăn Mặt
- Ngọc Trong Đá
- Tăng Tử và Khiêm Tốn
- Đại Sĩ và Danh
- Khen Chê
- Đại Sự Thành Công
- Vô Niệm
- Mất Cung
- Hòa Thuận
- Với Lòng Chân Thành Vô Ơn
- Khó Vẽ
- Không Nên Sát Phạt Nhau
- Diều Gỗ
- Chữ Tín
- Họa Hay Phúc
- Tránh Lười Biếng
- Tốt Xấu Tại Mình
- Thở Dài
- Treo Kiếm Trên Mộ
- Người Xuất Tục
- Khó Được Yết Kiến
- Gia Tài Cho Con Cháu
- Thầy Dạy Lão Tử
- Thuật Xem Tướng
- Đại Trượng Phu
- Thiện và Ác
- Tình Yêu Theo Đạo Phật
- Bị Thấy Chỗ yếu
- Quí Trọng Lời Khuyên
- Kiểu Mẫu Tốt
- Ngũ Đức
- Chánh Kiến
- Quí Trọng Lời Khuyên
- Người Khôn Sống Lâu
- Liêm Sĩ
- Cách xử
- Bốn Lý Do Nên Tầm Sư
- Thầy của Khổng Phu Tử
- Tại Sao Tu Chánh Pháp
- Nhiều trình độ không
- Thiền Vô Tướng
- Làm Sao Đối Phó Với Kẻ Gian Ác
- Hai Hạng Thầy
- Thêm về báo hiếu
- Đoan Trang
- Bị con nít giựt dây
- Vạn Xá Lợi Phật
- Giới hạn khoa học
- Tâm Bồ Tát
- Thầy đi làm
- Thiền định giảm Cholesterol
- Lợi ích thiết thực của Thiền định
- Rộng lượng
- Báo cáo lần hai: Thiền thất Hè 2013
- Tinh Thần Từ thiện Phật Giáo
- Câu chuyện về nghiệp sát sinh
- Sống trong thực tại: vài quan điểm Đại Thừa
- Thiền Thất 2012-2013
- Một cách xuống cân
- Giới thiệu Thầy Sa Di: Hiền Giới
- Biết nghe lời khuyên
- Hai điều nên dạy con cái
- Bạn hay thù?
- Sống đạo đức
- Không nên để lại tài sản
- Bề ngoài thật sự không tốt như chúng ta nghĩ
- Lối sống thanh tịnh
- Tính chất tương đối của dữ kiện
- Chỉ nói lời tử tế
- Câu chuyện về sự phản bội
- Chân lý cao siêu nhất
- Pháp lạy
- Lễ Tạ Ơn 2011
- Vi phạm nhân quyền
- Chọn bạn
- Lòng trung thành
- Lòng hiếu thảo
- Tu Sĩ huấn luyện
- Thư mời tham dự khóa tu Thiền Thất
- Bốn loại người
- Mê nhà quá trớn
- Hãy nói cho tôi biết
- Hãy theo bước chân Quan Thế Âm Bồ Tát
- Đối phó với bệnh tật
- Từ Bi
- Tạ Ơn
- Chữa bệnh lũy thừa ba
- Vợ viên phi công người Pháp
- Người bạn tri âm
- Câu chuyện chiến tranh
Đề Tài: Khai Thị
Sống trong hiện tại theo quan điểm của Đại Thừa
Tôi thường nghe rằng chúng ta nên “sống trong giây phút hiện tại”, “bây giờ và ở đây”, “sống trong hiện tại” hoặc những câu tương tự, nhất là ở những nơi tu tập thiền.
Tôi cũng đã từng nghe nhiều giảng giải về những cụm từ này nhưng cảm thấy chưa thỏa mãn. Vì vậy tôi muốn chia sẻ những ý kiến cá nhân về đề tài này đứng trên quan điểm Đại Thừa.
Trước hết, câu “sống trong giây phút hiện tại” ngụ ý nhắc nhở chúng ta không nên để tâm bị tán loạn. Chúng ta luôn luôn “vọng tưởng”: nghĩa là chúng ta không thể ngừng suy nghĩ.
Bàn Về Tổ Sư Đại Thừa
Đại Thừa có một hạng thầy đặc biệt gọi là tổ sư:
- Tổ sư là người thầy đã giác ngộ và đã được chứng nhận (là đã giác ngộ) bởi một vị tổ sư khác (tức là người cũng đã giác ngộ). Thời đại nay, rất nhiều người thầy tự xưng là đã giác ngộ mặc dầu chưa được chứng nhận bởi một vị tổ sư. Những vị thầy này có thể lường gạt được phàm phu chứ không thể nào qua mặt được một vị đã giác ngộ. Thật ra, ngoại trừ một vị tổ sư chân chính, các vị thầy đã giác ngộ rất hiếm khi tự thú nhận riêng với ai là mình đã giác ngộ, huống chi là tuyên bố mình đã giác ngộ.
Ra Chiến Trận
Cổ nhân nói có bốn điều phải ghi nhớ khi ra chiến trận:
- Trong nước mà bất hòa thì không nên viễn chinh.
- Trong quân mà bất hòa thì không nên xuất quân.
- Quân trong trận mà bất hòa thì không nên tiến quân.
- Tiến quân mà bất hòa thì không nên quyết thắng.
Người dân phải tin rằng người lãnh đạo biết đắn đo, suy nghĩ chín chắn, cẩn thận, quí mạng dân, tiếc nhân tài thì họ mới sẵn lòng hy sinh cho đại sự.
* * * * *
Trọng Nghĩa Khinh Tài
Ông Phạm Trọng Yêm làm đến Tể tướng nhà Tống mà nghèo suốt đời. Ông trọng nghĩa khinh tài và rất thích bố thí giúp người. Để dành lương bổng được nên mua một mảnh đất trồng trọt lấy lời giúp người. Hễ ai có tang tóc hoặc cưới hỏi đều giúp cả.
Con là Thuần Nhân, tính tình cũng như ông. Làm quan để dành được năm thùng thóc đem về quê. Trên đường gặp bạn cũ của cha đang bị ba cái tang nên cho hết năm thùng thóc cả. Hai con gaí người bạn cha lại lớn mà không có chồng bì thiếu hồi môn, liền cho luôn cả thyền chở thóc.
Bao Dung Người
Sấm sét không thể làm nho nhỏ để hòa với tiếng chuông khánh. Mặt trời, mặt trăng không thể làm cong để chiếu sáng hang cùng ngõ hẻm. Sông lớn không thể thu bờ hẹp để vừa ý kể muốn lội qua. Núi cao không thể hạ thấp để chiều lòng người muốn trèo chơi.
Cũng như thế, xe rộng không thể thu bánh xe để tạm qua đường hẹp. Thượng nhân, cao sĩ hay người xuất tục không thể tự hạ thấp mình để được những người thế tục chấp nhận.
* * * * *
Phòng Bệnh
Biển Thước là một thầy thuốc có tài thời Xuân Thu. Ông đến gặp Tề Hoàn Hầu, đứng ngắm một lúc rồi tâu rằng vua có bệnh da, nếu không chữa thì sau sẽ nặng.
Vua Tề đáp: “Ta không có bệnh.”
Biển Thước đi ra.
Tề Hoàn hầu nói: “Thật là có miệng lưỡi! Muốn chữa người khỏe lấy công.”
Mười hôm sau Biển Thước vào yết kiến Hoàn Hầu, lại nói: “Bệ Hạ có bệnh ở gan ruột, không chữa mau thì sau khó lòng đó!”
Vua Tề ra vẻ không bằng lòng. Biển Thước đi ra.
Khi Nước Tận
Cổ nhân nói:
Khi nước mà chỉ lo chứa lương và sửa sang thành quách và không chăm lo cho dân và cho rằng như thế là đủ để yên nước. Vua thì không có chí giữ độc lập, thái tử thì hèn yếu, nhà đại gia thì xài sang, phung phí và dâm dật, quan lại thì kiêu ngạo, tham lam và tàn nhẫn. Chính quyền thì không ai chịu nhận trách nhiệm.
Nếu nước đó ở giữa hai cường quốc thì khó mà tồn tại quá mười năm.
* * * * *
Khổng Minh Khuyên Con
Khổng Minh có viết thơ khuyên con rằng:
…Quân tử cần phải yên lặng (tĩnh) và trong sạch (thanh tịnh) để tu thân, biết tự tiết chế bản thân để nuôi đức. Nếu không điềm tĩnh và lý trí thì không thể nào sáng suốt được. Nếu không im lặng và không hấp tấp, nóng nảy thì không thể có kiến thức uyên thâm được.
Học thì phải tĩnh và tịnh. Người có tài cũng cần phải học, nếu không học thì tài không rộng. Không thanh tịnh thì học không thành. Lười biếng, ngạo mạn thì không biết thấu suốt được. Hung tợn và đầy thú tính thì khó mà rèn dũa cá tính, nhân cách.
Những Việc Đã Từng Biết
Hồn nhiên, không thiện không ác vốn là bản tính của chúng ta khi sinh ra.
Thích thiện ghét ác là vì khuynh hướng tự nhiên ai cũng muốn như thế.
Bỏ thiện theo ác là vì bị nhiễm thói hư tật xấu nên dẫn dắt chúng ta ngày càng tệ hơn.
Bỏ ác theo thiện là nhờ sự tu hành, giúp chúng ta ngày càng thăng tiến, tiến bộ.
Hay hơn hoặc dở hơn là tự mình biết, không nên tự dối mình. Cố gắng lên đi!
* * * * *
Người Này Dùng Được
Thiên hạ có hai cái khó: sinh lên cõi trời khó, mà nhờ vả người càng khó hơn.
Thiên hạ có hai cái đắng: hoàng liên đắng, mà nghèo khốn cùng càng đắng hơn.
Nhân gian có hai cái mỏng: cái mỏng của bề mặt nước đá mới đông, mà phụ thuộc vào người khác càng mỏng hơn.
Nhân gian có hai loại hiểm: núi sông hiểm, mà lòng người lại hiểm hơn.
Biết được cái khó, chịu được cái đắng, quen được cái mỏng, dò được cái hiểm thì có thể ở đời.