Theo nguyên tắc, tất cả mọi tôn giáo đều dạy về lương thiện. Tất cả lương thiện được dạy trong các tôn giáo không ngoài lương thiện được dạy trong Phật giáo.
Phật giáo có thể bao dung tất cả.
Ngài Tuyên Hóa không còn tâm phân biệt.
DH có vẻ còn tâm phân biệt nên thầy đề nghị như sau:
Có tín ngưỡng rất tốt vì như thế là có được sự thăng bằng trong cuộc sống. Ví dụ, thầy thích truyền thống đi nhà thờ của người Công giáo vì như thế giúp con chiên trở về lại với bản tính lương thiện của họ thay vì dùng thì giờ đó mà tranh giành để thỏa mãn lòng tham vô đáy của bản ngã.
Con còn ở nhà thì không nên trái lời răn dạy của cha mẹ. Có gì cấp bách không? Tại sao phải trở thành Cao Đài hoặc Phật tử ngay bây giờ? Cứ tiếp tục như trước cũng được vì cha mẹ không phiền lòng.
Con có thể quy y Tam bảo sau khi rời mái nhà của cha mẹ và tự túc được. Trong lúc này, nếu biết sống một cuộc đời lương thiện tức là con đã theo Phật giáo rồi đấy. Người Phật tử kín đáo tu hành mà không cần khoe khoang với ai cả về tôn giáo cao quí của họ.
Sau khi có thể tự túc thì nên tìm cơ hội bày tỏ cho cha mẹ biết rằng con sẽ không bao giờ ép buộc con cái theo bất cứ tôn giáo nào cả. Ngược lại con sẽ tôn trọng sự lựa chọn của chúng nó.
Con nên cẩn thận và chọn cho đúng. Người chồng trong tương lai của con phải biết tôn trọng lòng tín ngưỡng của con. Khó có thể sống lâu dài với những ai thiếu sự kính trọng về tôn giáo. Đa số những người đó thường là bậc cha mẹ chỉ biết dùng quyền hành để cấm đoán mà không biết phương pháp dạy con cái và không thể làm gương tốt cho chúng noi theo.