Một người nước Tống được viên ngọc, đem biếu quan Tử Hãn. Quan không nhận. Người biếu ngọc thưa:
“Thợ ngọc đã xem qua và nói ngọc này quả là một thứ rất quý, nên tôi mới dám dâng lên quan. Xin quan lớn vui lòng nhận cho.”
Tử Hãn đáp: “Ngươi có ngọc là có của báu. Tính ta không tham cũng là của báu. Nếu ta nhận cho ngươi thì không phải hai bên cùng mất của báu chăng? Tốt hơn là ngươi đem về, ai nấy giữ của báu mình. Vậy hai bên đều còn của, chẳng phải hay hơn chăng?”
* * * * *
Người xưa biết sống. Kẻ dước hiếu thượng, người trên thương dân. Như thế thì nước mới bình an thịnh vượng.
Hơn nữa, ngọc trong lòng quí gấp bội ngọc ở ngoài.