Tử Kích là một bậc quyền quí, gặp Điền Tử Phương là một vị hàn sĩ, nên liền xuống xe chào. Tử Phương làm lơ không đáp lại.
Tử Kích giận, hỏi:
“Kẻ phú quí khinh người còn được, người bần tiện có thể khinh người được chăng?”
Tử Phương đáp: “Kẻ bần tiện mới hay khinh người. Người phú quí sao dám khinh người được? Vua mà khinh người thì mất nước, quan mà khinh người thì mất chức. Kẻ có học thức, nghèo bần cùng, đi đến đâu thì vua quan không trọng lời nói, không theo việc làm thì sợ gì mà không khinh người nữa?”
Tử Kích nghe nói liền xin lỗi Tử Phương.
* * * * *
Tử Kích vì phú quí nên ngạo mạn khinh người. Tử Phương lại vì học thức quá cao nên khinh người. Câu chuyện chủ trương học thức cao hơn của cải.
Nhưng đó chỉ bàn về thế thái nhân tình. Người đời trọng bề ngoài chứ không biết quí cái đạo đức. Giàu hay nghèo mà khinh người đều là khổ vì bản ngã quá lớn nên sẽ tạo ra nhiều ác nghiệp để chuốc nhiều quả báo khổ trong tương lai.
Dầu phú quí hoặc bần cùng, người khiêm tốn sẽ hạnh phúc hơn.
.